Có thể nói rằng sau chiến tranh thế giới thứ nhất, các nước phương Tây đã thay đổi chính sách theo hướng trái ngược với mong muốn của người dân Đông Nam Á. Nhưng điều này cũng đã góp phần làm cho ý thức dân tộc ở khu vực này được tỉnh ngộ và gia tăng.
Đó là một trong những yếu tố quan trọng để chuẩn bị cho cuộc chiến tranh giành quyền tự do sau này.
Sau chiến tranh thế giới thứ nhất các nước phương tây đã thay đổi chính sách đối với các nước thuộc địa ở Đông Nam Á như thế nào?
A. Tăng cường chính sách khai thác và bóc lột thuộc địa.
B. Đẩy mạnh phát triển kinh tế, chính trị, xã hội.
C. Hợp tác, giao lưu thúc đẩy kinh tế đối ngoại.
D. Vơ vét khoáng sản đưa về chính quốc.
Đáp án đúng: A
Theo các nguồn tài liệu lịch sử, sau chiến tranh thế giới thứ nhất, các nước phương Tây đã tăng cường chính sách khai thác và bóc lột thuộc địa ở Đông Nam Á. Họ đã áp đặt các thuế cao, chiếm đoạt các nguồn tài nguyên và khoáng sản, ép buộc dân thuộc địa lao động cho họ với mức lương rất thấp.
Họ cũng hạn chế quyền tự do kinh doanh, tự chủ về chính trị và văn hóa của dân thuộc địa. Họ đã xâm phạm chủ quyền và lãnh thổ của các nước Đông Nam Á, gây ra nhiều xung đột và căng thẳng.
Để trả lời câu hoi này, các em có thể tham khảo Mục…1 (phần I)….Trang…83…SGK Lịch sử 11 cơ bản.
Dưới đây cô đã nghiên cứu qua nhiều tài liệu và tổng hợp cho các em những thông tin quan trọng liên quan khác về chiến tranh thế giới thứ nhất cũng như các sự kiện liên quan sau chiến tranh.
Giải thích đáp án
Sau chiến tranh thế giới thứ nhất, các nước phương Tây đã tăng cường chính sách khai thác và bóc lột thuộc địa ở Đông Nam Á để bù đắp cho những thiệt hại kinh tế và chính trị do chiến tranh gây ra.
Họ đã áp dụng các biện pháp cưỡng bức như tăng thuế, ép buộc người dân lao động cho các công ty của họ, cấm hoạt động của các tổ chức dân tộc và xã hội dân sự, kiểm soát chặt chẽ thông tin và giáo dục.
Những chính sách bóc lột này đã gây ra sự khốn khổ và bất bình cho nhân dân Việt Nam. Nhiều phong trào yêu nước đã nổi lên để chống lại sự áp bức của thực dân Pháp và đấu tranh cho quyền tự do và độc lập của dân tộc.
Các nước phương Tây đã thay đổi chính sách đối với các nước thuộc địa ở Đông Nam Á sau Chiến tranh thế giới thứ nhất nhằm tăng cường khai thác và bóc lột tài nguyên, lao động và thị trường của khu vực này.
Các nước phương Tây đã áp dụng các biện pháp như:
Thực hiện chính sách thuế cao, ép buộc người dân bản xứ phải trồng các loại cây công nghiệp như cao su, cà phê, tiêu để xuất khẩu sang mẫu quốc.
Xây dựng các công trình hạ tầng như đường sắt, cảng biển, khoáng sản để phục vụ cho việc khai thác và vận chuyển hàng hóa.
Thực hiện chính sách đồng hóa văn hóa và giáo dục để xóa bỏ bản sắc dân tộc của người dân bản xứ. Các nước phương Tây đã cố gắng truyền bá ngôn ngữ, tôn giáo, triết học và lịch sử của mình cho người dân thuộc địa.
Hạn chế quyền tự do và dân chủ của người dân thuộc địa. Các nước phương Tây đã thiết lập một hệ thống chính quyền kiểu mẫu quốc, bổ nhiệm các quan lại từ mẫu quốc hoặc là những người trung gian có lợi ích với thực dân để kiểm soát và áp bức người dân bản xứ.
Thay đổi chính sách của các nước phương Tây đã gây ảnh hưởng gì đến các nước thuộc địa ở Đông Nam Á?
Những chính sách thực dân của các cường quốc phương Tây và Nhật Bản đã gây ra sự khốn khổ và bất bình cho người dân thuộc địa, đồng thời cũng kích thích sự phát triển của phong trào đấu tranh giành quyền tự do và độc lập ở Đông Nam Á. Trong suốt thế kỷ XX, nhiều nước ở khu vực này đã tuyên bố kháng chiến chống lại sự áp bức và xâm lược của các ngoại bang.
Mặt khác, sau chiến tranh thế giới thứ nhất cũng có một số yếu tố có lợi cho phong trào giải phóng dân tộc ở Đông Nam Á. Một trong số đó là sự thành công của Cách mạng Tháng Mười Nga năm 1917, đã tạo ra một nguồn cảm hứng và một mô hình cho các nước thuộc địa trong việc xây dựng xã hội mới không có sự áp bức của giai cấp và quốc gia.
Ngoài ra, việc thành lập Hội Quốc Liên sau chiến tranh cũng mang lại hy vọng cho các nước thuộc địa rằng họ sẽ được công nhận quyền tự quyết của các dân tộc. Bên cạnh đó, sự tiến bộ của khoa học kỹ thuật trong chiến tranh cũng đã giúp cho việc giao lưu thông tin và ý kiến giữa các nước thuộc địa được thuận tiện hơn.
Chính sách bóc lột của các nước phương Tây đã gây ra sự khốn khổ và bất bình cho dân tộc Đông Nam Á. Điều này đã tạo ra điều kiện cho sự phát triển của phong trào đấu tranh giành độc lập dân tộc ở khu vực này. Các giai cấp tiến bộ, nhất là giai cấp công nhân và nông dân, đã tổ chức các cuộc biểu tình, khởi nghĩa và vận động chống lại ách thống trị của thực dân.
Các tổ chức cách mạng được thành lập và hoạt động trong điều kiện rất khó khăn. Trong số đó có Đảng Cộng sản Việt Nam được ra đời vào năm 1930, là sự kiện có tính bước ngoặt trong lịch sử cách mạng Việt Nam.
Như vậy, sau chiến tranh thế giới thứ nhất, thay đổi chính sách của các nước phương Tây đã gây ảnh hưởng rất xấu đến các nước thuộc địa ở Đông Nam Á. Nhưng điều này cũng đã kích hoạt sự tỉnh ngộ và kháng chiến của dân tộc Đông Nam Á để giành lại quyền làm chủ số phận của mình.